07-03-2015, 08:26 PM
(bài viết được chỉnh sửa: 07-03-2015, 08:26 PM bởi Street Boy Bach.)
CHAPTER 21 : UNDER THE SEA
Sau tiếng gọi bạn đầy ai oán của Zack , Burial Ground lại một lần nữa trở về với cái tĩnh lặng vốn có của nó. Nhưng chỉ chớp nhoáng ngay sau đó , người ta có thể nghe thấy một tràng cười vang lên từ nơi chết chóc kia. Một tiếng cười như vọt qua lớp mây đen để giãi bày tâm sự của một cuộc đời với Thượng Đế. Chỉ đến lúc này , Zack mới hiểu bản thân mình đã gây rắc rối cho biết bao con người. Để bảo vệ cậu thân thế của cậu , liệu đã có bao nhiêu con người giống như Theodore đã phải ngã xuống ? Và giờ sẽ có thêm bao nhiêu người nữa đây ? Nhưng rồi cậu ta lại nhanh chóng thấy có dấu ấn nổi in hình một cây quyền trượng của Anubis trên đó. Ấy chính là lí do cho sự xuất hiện của trận cười vô cớ kia. Có lẽ lão già kia cũng không phải loại người như mình vẫn nghĩ - Zack nghĩ thầm - Nhưng tại sao ông ta không bao giờ ra mặt kia chứ ? Nhưng hơn hết, đó là thứ cảm xúc cuối cùng mà Zack còn có thể biểu hiện sau khi biển cả của nước mắt bên trong cậu đã cạn khô sau những sóng gió của cuộc đời đặc biệt mà bất hạnh này. Cả đời mình , cậu ta hận nhất một người , đó chính là Thượng Đế. Ông ta đã đem đến cho cậu một cuộc sống có phần bình thường , không quá hạnh phúc nhưng cũng đủ để con người ta không phải phiền muộn quá nhiều. Nhưng ông ta cũng chính là kẻ đã để quỉ dữ cướp đi tất cả những gì mà cậu đã có dù nó có ít ỏi thế nào. Một đức cha sứ ở nhà thờ nơi Zack từng nói với cậu rằng : " Nơi nào còn bóng tối của ác quỉ , nơi ấy Chúa sẽ xuất hiện để xua tan những khổ ải và tà ác". Chính ông ta là người đã tạo ra một đứa con không hoàn thiện , và giờ lại bỏ rơi nó như vậy sao ? Cơn giận của Zack giờ đã đạt đến đỉnh điểm. Một cảm giác bức bối trong lồng ngực như cái hồi ở Den Of Evil lại một lần nữa ùa về. Nhưng lần này nó còn lớn mạnh hơn thế rất nhiều , một luồng nội kình khác lạ đang chạy dọc khắp cơ thể. Một ngọn lửa bùng cháy lên giưa muôn vàn đao kiếm. Ngọn lửa ấy tỏa ra một nguồn năng lượng đủ sức hủy diệt tất cả , bởi đơn giản
Nó chính là Hell Fire
Đám cương thi của Blood Raven chợt lùi lại. Sự sợ hãi hiện lên thật rõ trên những gương mặt đã thối rữa kia. Chúng đã chạy khỏi Địa Ngục để thoát khỏi ngọn lửa ấy , để thoát khỏi những khổ ải cực đỉnh mà nó mang lại. Nhưng giờ đây , ngọn lửa ấy lại hiện diện ngay nơi đây , nơi chỉ giành cho những người còn sống. Hồn phách của chúng rời khỏi thân xác rồi bỏ chạy theo trăm ngả , mặc cho lời quát tháo của Blood Raven. Còn Asmodeus cũng bắt đầu thấy lung lay trước thứ sức mạnh nóng bỏng mà mụ đang chiêm ngưỡng. Mụ có thể ngửi thấy mùi của một thiên thần cấp 3 tỏa ra từ thằng trẻ ranh kia. Nhưng thật kì là, năng lượng nó tỏa ra lại là của một ác quỉ cấp 4 , tức gần ngang ngửa với mụ ta. Asmodeus ngửa đầu lên trời cao, để rồi khi thấy ngôi sao Bắc Đẩu đã đổi ngôi , mụ lại nở một nụ cười man rợ và khoái trá. Mụ biết sức mạnh của Zack sẽ giúp mụ đạt được những điều mà mụ đang cần. Nhưng trước khi định khiến thêm một người đàn ông nữa phải quì gối trước mình , Asmodeus bỗng thấy một cặp sừng mọc lên từ trên đầu của cậu ta....
Chỉ có những đại ác thần mới có cặp sừng sắc nhọn và quyền lực như thế
Cả Blood Raven và Asmodeus đều bất giác lùi lại hai bước. Đầu gối của chúng như muốn khuỵu xuống trước kẻ mang trên mình dấu ấn hiện hình của quỉ dữ. Nhưng đúng lúc ấy ngọn lửa của cậu ta chợt phụt tắt. Zack ngã xuống nền đất âm u kia , gương mặt cậu ta như đã cạn dần nguyên khí. Những chuyện sau đó ra sao , cậu ta không hề biết , chỉ biết rằng bỗng nhiên thấy nước cứ tràn vào khắp cơ thể thật khó chịu, nhưng rồi ngay sau đó lại cảm thấy thật khoan khoái như thể mọi muộn phiền đều tan biến vậy. Và phải đến lúc thấy mọi chuyện có gì không ổn, cậu chợt bật người dậy , và ngạc nhiên khi phát hiện ra
Mình đang ở dưới nước
Thật sự là như thế ! Nơi mà Zack đang ngồi là một chiếc giường , trong một phòng nghỉ ngập nước và được trang trí bằng mọi loại động vật dưới nước. Thậm chí cả cái gối cậu vừa nằm còn được làm theo hình thù của vò sò nữa. Nhìn kĩ hơn , cậu chợt nhận ra tất cả những đồ vật trong căn phòng đều được tạo tác rất tinh sảo , hẳn người sở hữu nơi này không phải kẻ tầm thường. Mở vội hai cánh cửa sổ được tạo hình từ hai con cá ngựa , Zack mới nhận ra mình đang ở một cung điện nguy nga ngay dưới lòng đại dương.Ấy vậy mà khung cảnh xung quanh thật u ám và thiếu vắng sức sống khác hẳn với khủng cảnh vui tươi mà cậu vẫn nghĩ về thế giới dưới lòng đại dương. Nhưng đáng sợ hơn
Đó là cung điện của Vua Thủy Tề Poseidon
Sở dĩ Zack biết được điều này bởi cậu đã nhanh chóng nhìn thấy dấu ấn cây đinh ba trên bộ quần áo của những ngư nhân đang bảo vệ nơi đây. Nhưng làm thế nào cậu lại đến được đây ? Trong đầu Zack lại xuất hiện thật nhiều câu hỏi. Nhưng dù sao thì có một điều cậu vẫn không thể hiểu nổi. Đó là điều gì khiến một kẻ sợ nước có thể ở dưới nước lâu đến thế ? Lúc ấy Zack mới sờ thấy có gì đó đang nghẹn trong cổ , cậu định lôi nó ra thì bỗng có một giọng nói vọng lên từ phía sau lưng mình
Cậu muốn chết sặc dưới này thì cứ lôi viên ngọc trai ấy ra đi !
Zack ngay lập tức quay người lại , và cũng chính lúc ấy cậu chợt choáng ngợp trước vẻ đẹp thanh khiết của một người phụ nữ trạc tứ tuần. Bà mặc một bộ váy trắng thanh lịch. Mái tóc trắng dài xõa đến ngang vai , đầu đội vương miện rất ra dáng nữ hoàng. Trên tay trái cầm một khay thức ăn , còn tay kia đang cầm thanh đinh ba vàng óng tràn đầy quyền uy của vua thủy tề. Chẳng lẽ Poseidon trong truyền thuyết lại là.... nữ hay sao ?
Trước sự ngạc nhiên tột độ của chàng trai trẻ đang đứng trước mặt mình , người phụ nữ ấy chỉ mỉm cười , để lộ ra hàm trắng cuốn hút như những viên ngọc trai trắng toát nơi đại dương sâu thẳm. Bà đặt khay thức ăn xuống cái bàn gần đó rồi nhẹ nhàng nói
- Xem ra cậu có vẻ đói sau hai ngày mê man thì phải . Đây ! Hãy ăn đi rồi chúng ta sẽ nói chuyện !
Giọng nói trong trẻo như ru lòng người ấy như đã khiến Zack như dịu hẳn đi. Nếu không có hình ảnh của Sheila vẫn đang hiện hữu đâu đó trong tâm trí , có lẽ bản thân cậu ta cũng sẽ cảm thấy rung rinh phần nào. Nhưng trước khi ngồi xuống bàn ăn và chén sạch tô súp mang đậm phong vị của biển, Zack vẫn còn nhiều điều muốn được biết. Cậu quay người về phía đại dương âm u và sâu thẳm , trước để nhìn về tương lai mù mờ như nơi này. Nhưng hơn hết là để hiểu về nơi này và những chuyện đã xảy ra
- Vậy ra đây là Cung Điện Đáy Biển của thời nay hay sao ? Thế giới này chẳng lẽ......
- Không ! - Người đàn bà ấy đáp - Chỉ là tộc của chúng ta không muốn chém giết nữa mà thôi !
Những màn sương mù dần mờ đi. Trước mặt Zack bây giờ là những xác máy bay , xác tàu thủy đã tan xác dưới lòng đại dương , nhưng điểm chung là tất cả đều đã biến mất ở cái nơi vẫn còn là bí ẩn với thế giới này
Tam Giác Quỉ Bermuda
Thế là đủ để Zack hiểu sự yếu mềm của cái chủng tộc này. Chỉ vì sợ bị đàn áp mà Thần Biển đã chuyển cung điện của mình về nơi này và biến nó thành nơi đáng sợ nhất tam giới , nhưng tất cả cũng chỉ để bảo vệ cái ngai vàng của mình mà thôi. Zack cố nén một tiếng thở dài.Nhưng cậu cũng nhanh chóng nhận ra rằng khi bước đi trên con đường cách mạng , Zack hiểu sẽ lợi thế nào nếu như có sự giúp sức của vị thần cai trị hơn ba phần tư bề mặt hành tinh này. Cậu quay đầu lại về phía người phụ nữ kia , với một câu nói có phần trách móc :
- Poseidon , vị thần của biển cả, kẻ có thể nhấn chìm cả một nền văn minh , lại có thể sống cái kiếp cam chịu nơi chết chóc này sao ?
- Ta là Aphrodite ! - Người phụ nữ ấy đáp - Poseidon đã tự sát sau khi cha mẹ cậu bị sát hại kia
Zack sững người. Giờ cậu mới hiểu toàn bộ sự việc. Thì ra tất cả những quyết định có phần yếu mềm này đến từ một người phụ nữ hiền từ không thể chịu nổi máu và nước mắt. Thuyết phục được người phụ nữ kia quay ra chống lại một thể chế đã hình thành lâu đời còn khó hơn việc phải một mình đối mặt với trăm vạn kẻ địch. Vậy thì tại sao người phụ nữ ấy lại cứu mình kia chứ ?
- Nếu người ở phe trung lập , vậy tại sao...
Không đợi Zack nói hết câu , Aphrodite liền lấy trong túi áo một mề đay đặt lên bàn. Trên cái mề đay ấy có in hình dấu ấn mà Zack đã thấy trên bộ giáp của Theodore
- Ta chỉ làm việc này vì món nợ cũ với người ấy mà thôi !
Zack không nói gì thêm , cậu nhìn chằm chằm vào cái mề đay như muốn đay nghiến nó . Nhưng người phụ nữ kia đã đem đến cho cậu một tin mới đủ để thu hút sự chú ý của cậu
- Ta vừa nghe tin các bạn cậu trên đường chạy trốn đã bị bắt , nghe nói họ đang ở một nhà ngục gần Biển Chết đó !
Lòng Zack nóng như lửa đốt , cậu định đi cứu bạn bè mình thì chợt nhận ra toàn thân mình nặng như đeo đá . Bước một bước mà cũng thật nặng nhọc, thấy cảnh ấy , Aphrodite chợt đổi giọng :
- Chỉ với chút trọng lực nơi mặt biển này mà đã không chịu nổi , vậy mà cậu còn mong muốn cứu người sao ? Thật thảm hại !
Lực bất tòng tâm, nhưng Zack vẫn thấy cái cách nói ấy thật giống với cô Hillary - Giáo viên môn Ngữ Văn của cậu ở trường .Đúng lúc ấy, một luồng sáng chợt hiện lên trước mặt Zack. Người phụ nữ uy nghi đã biến mất, chỉ con lại người giáo viên dạy văn với dáng ngươi nhỏ nhắn, mái tóc cắt ngắn đang đứng trước mặt Zack với bộ đồ công sở hằng ngày mà cậu ta vẫn thấy ở người giáo viên tận tụy với công việc ấy. Nhưng sau lưng cô là hai con người mà đối với Zack đã biến mất khỏi mặt đất này
Don và Tuck sao ?
Sau tiếng gọi bạn đầy ai oán của Zack , Burial Ground lại một lần nữa trở về với cái tĩnh lặng vốn có của nó. Nhưng chỉ chớp nhoáng ngay sau đó , người ta có thể nghe thấy một tràng cười vang lên từ nơi chết chóc kia. Một tiếng cười như vọt qua lớp mây đen để giãi bày tâm sự của một cuộc đời với Thượng Đế. Chỉ đến lúc này , Zack mới hiểu bản thân mình đã gây rắc rối cho biết bao con người. Để bảo vệ cậu thân thế của cậu , liệu đã có bao nhiêu con người giống như Theodore đã phải ngã xuống ? Và giờ sẽ có thêm bao nhiêu người nữa đây ? Nhưng rồi cậu ta lại nhanh chóng thấy có dấu ấn nổi in hình một cây quyền trượng của Anubis trên đó. Ấy chính là lí do cho sự xuất hiện của trận cười vô cớ kia. Có lẽ lão già kia cũng không phải loại người như mình vẫn nghĩ - Zack nghĩ thầm - Nhưng tại sao ông ta không bao giờ ra mặt kia chứ ? Nhưng hơn hết, đó là thứ cảm xúc cuối cùng mà Zack còn có thể biểu hiện sau khi biển cả của nước mắt bên trong cậu đã cạn khô sau những sóng gió của cuộc đời đặc biệt mà bất hạnh này. Cả đời mình , cậu ta hận nhất một người , đó chính là Thượng Đế. Ông ta đã đem đến cho cậu một cuộc sống có phần bình thường , không quá hạnh phúc nhưng cũng đủ để con người ta không phải phiền muộn quá nhiều. Nhưng ông ta cũng chính là kẻ đã để quỉ dữ cướp đi tất cả những gì mà cậu đã có dù nó có ít ỏi thế nào. Một đức cha sứ ở nhà thờ nơi Zack từng nói với cậu rằng : " Nơi nào còn bóng tối của ác quỉ , nơi ấy Chúa sẽ xuất hiện để xua tan những khổ ải và tà ác". Chính ông ta là người đã tạo ra một đứa con không hoàn thiện , và giờ lại bỏ rơi nó như vậy sao ? Cơn giận của Zack giờ đã đạt đến đỉnh điểm. Một cảm giác bức bối trong lồng ngực như cái hồi ở Den Of Evil lại một lần nữa ùa về. Nhưng lần này nó còn lớn mạnh hơn thế rất nhiều , một luồng nội kình khác lạ đang chạy dọc khắp cơ thể. Một ngọn lửa bùng cháy lên giưa muôn vàn đao kiếm. Ngọn lửa ấy tỏa ra một nguồn năng lượng đủ sức hủy diệt tất cả , bởi đơn giản
Nó chính là Hell Fire
Đám cương thi của Blood Raven chợt lùi lại. Sự sợ hãi hiện lên thật rõ trên những gương mặt đã thối rữa kia. Chúng đã chạy khỏi Địa Ngục để thoát khỏi ngọn lửa ấy , để thoát khỏi những khổ ải cực đỉnh mà nó mang lại. Nhưng giờ đây , ngọn lửa ấy lại hiện diện ngay nơi đây , nơi chỉ giành cho những người còn sống. Hồn phách của chúng rời khỏi thân xác rồi bỏ chạy theo trăm ngả , mặc cho lời quát tháo của Blood Raven. Còn Asmodeus cũng bắt đầu thấy lung lay trước thứ sức mạnh nóng bỏng mà mụ đang chiêm ngưỡng. Mụ có thể ngửi thấy mùi của một thiên thần cấp 3 tỏa ra từ thằng trẻ ranh kia. Nhưng thật kì là, năng lượng nó tỏa ra lại là của một ác quỉ cấp 4 , tức gần ngang ngửa với mụ ta. Asmodeus ngửa đầu lên trời cao, để rồi khi thấy ngôi sao Bắc Đẩu đã đổi ngôi , mụ lại nở một nụ cười man rợ và khoái trá. Mụ biết sức mạnh của Zack sẽ giúp mụ đạt được những điều mà mụ đang cần. Nhưng trước khi định khiến thêm một người đàn ông nữa phải quì gối trước mình , Asmodeus bỗng thấy một cặp sừng mọc lên từ trên đầu của cậu ta....
Chỉ có những đại ác thần mới có cặp sừng sắc nhọn và quyền lực như thế
Cả Blood Raven và Asmodeus đều bất giác lùi lại hai bước. Đầu gối của chúng như muốn khuỵu xuống trước kẻ mang trên mình dấu ấn hiện hình của quỉ dữ. Nhưng đúng lúc ấy ngọn lửa của cậu ta chợt phụt tắt. Zack ngã xuống nền đất âm u kia , gương mặt cậu ta như đã cạn dần nguyên khí. Những chuyện sau đó ra sao , cậu ta không hề biết , chỉ biết rằng bỗng nhiên thấy nước cứ tràn vào khắp cơ thể thật khó chịu, nhưng rồi ngay sau đó lại cảm thấy thật khoan khoái như thể mọi muộn phiền đều tan biến vậy. Và phải đến lúc thấy mọi chuyện có gì không ổn, cậu chợt bật người dậy , và ngạc nhiên khi phát hiện ra
Mình đang ở dưới nước
Thật sự là như thế ! Nơi mà Zack đang ngồi là một chiếc giường , trong một phòng nghỉ ngập nước và được trang trí bằng mọi loại động vật dưới nước. Thậm chí cả cái gối cậu vừa nằm còn được làm theo hình thù của vò sò nữa. Nhìn kĩ hơn , cậu chợt nhận ra tất cả những đồ vật trong căn phòng đều được tạo tác rất tinh sảo , hẳn người sở hữu nơi này không phải kẻ tầm thường. Mở vội hai cánh cửa sổ được tạo hình từ hai con cá ngựa , Zack mới nhận ra mình đang ở một cung điện nguy nga ngay dưới lòng đại dương.Ấy vậy mà khung cảnh xung quanh thật u ám và thiếu vắng sức sống khác hẳn với khủng cảnh vui tươi mà cậu vẫn nghĩ về thế giới dưới lòng đại dương. Nhưng đáng sợ hơn
Đó là cung điện của Vua Thủy Tề Poseidon
Sở dĩ Zack biết được điều này bởi cậu đã nhanh chóng nhìn thấy dấu ấn cây đinh ba trên bộ quần áo của những ngư nhân đang bảo vệ nơi đây. Nhưng làm thế nào cậu lại đến được đây ? Trong đầu Zack lại xuất hiện thật nhiều câu hỏi. Nhưng dù sao thì có một điều cậu vẫn không thể hiểu nổi. Đó là điều gì khiến một kẻ sợ nước có thể ở dưới nước lâu đến thế ? Lúc ấy Zack mới sờ thấy có gì đó đang nghẹn trong cổ , cậu định lôi nó ra thì bỗng có một giọng nói vọng lên từ phía sau lưng mình
Cậu muốn chết sặc dưới này thì cứ lôi viên ngọc trai ấy ra đi !
Zack ngay lập tức quay người lại , và cũng chính lúc ấy cậu chợt choáng ngợp trước vẻ đẹp thanh khiết của một người phụ nữ trạc tứ tuần. Bà mặc một bộ váy trắng thanh lịch. Mái tóc trắng dài xõa đến ngang vai , đầu đội vương miện rất ra dáng nữ hoàng. Trên tay trái cầm một khay thức ăn , còn tay kia đang cầm thanh đinh ba vàng óng tràn đầy quyền uy của vua thủy tề. Chẳng lẽ Poseidon trong truyền thuyết lại là.... nữ hay sao ?
Trước sự ngạc nhiên tột độ của chàng trai trẻ đang đứng trước mặt mình , người phụ nữ ấy chỉ mỉm cười , để lộ ra hàm trắng cuốn hút như những viên ngọc trai trắng toát nơi đại dương sâu thẳm. Bà đặt khay thức ăn xuống cái bàn gần đó rồi nhẹ nhàng nói
- Xem ra cậu có vẻ đói sau hai ngày mê man thì phải . Đây ! Hãy ăn đi rồi chúng ta sẽ nói chuyện !
Giọng nói trong trẻo như ru lòng người ấy như đã khiến Zack như dịu hẳn đi. Nếu không có hình ảnh của Sheila vẫn đang hiện hữu đâu đó trong tâm trí , có lẽ bản thân cậu ta cũng sẽ cảm thấy rung rinh phần nào. Nhưng trước khi ngồi xuống bàn ăn và chén sạch tô súp mang đậm phong vị của biển, Zack vẫn còn nhiều điều muốn được biết. Cậu quay người về phía đại dương âm u và sâu thẳm , trước để nhìn về tương lai mù mờ như nơi này. Nhưng hơn hết là để hiểu về nơi này và những chuyện đã xảy ra
- Vậy ra đây là Cung Điện Đáy Biển của thời nay hay sao ? Thế giới này chẳng lẽ......
- Không ! - Người đàn bà ấy đáp - Chỉ là tộc của chúng ta không muốn chém giết nữa mà thôi !
Những màn sương mù dần mờ đi. Trước mặt Zack bây giờ là những xác máy bay , xác tàu thủy đã tan xác dưới lòng đại dương , nhưng điểm chung là tất cả đều đã biến mất ở cái nơi vẫn còn là bí ẩn với thế giới này
Tam Giác Quỉ Bermuda
Thế là đủ để Zack hiểu sự yếu mềm của cái chủng tộc này. Chỉ vì sợ bị đàn áp mà Thần Biển đã chuyển cung điện của mình về nơi này và biến nó thành nơi đáng sợ nhất tam giới , nhưng tất cả cũng chỉ để bảo vệ cái ngai vàng của mình mà thôi. Zack cố nén một tiếng thở dài.Nhưng cậu cũng nhanh chóng nhận ra rằng khi bước đi trên con đường cách mạng , Zack hiểu sẽ lợi thế nào nếu như có sự giúp sức của vị thần cai trị hơn ba phần tư bề mặt hành tinh này. Cậu quay đầu lại về phía người phụ nữ kia , với một câu nói có phần trách móc :
- Poseidon , vị thần của biển cả, kẻ có thể nhấn chìm cả một nền văn minh , lại có thể sống cái kiếp cam chịu nơi chết chóc này sao ?
- Ta là Aphrodite ! - Người phụ nữ ấy đáp - Poseidon đã tự sát sau khi cha mẹ cậu bị sát hại kia
Zack sững người. Giờ cậu mới hiểu toàn bộ sự việc. Thì ra tất cả những quyết định có phần yếu mềm này đến từ một người phụ nữ hiền từ không thể chịu nổi máu và nước mắt. Thuyết phục được người phụ nữ kia quay ra chống lại một thể chế đã hình thành lâu đời còn khó hơn việc phải một mình đối mặt với trăm vạn kẻ địch. Vậy thì tại sao người phụ nữ ấy lại cứu mình kia chứ ?
- Nếu người ở phe trung lập , vậy tại sao...
Không đợi Zack nói hết câu , Aphrodite liền lấy trong túi áo một mề đay đặt lên bàn. Trên cái mề đay ấy có in hình dấu ấn mà Zack đã thấy trên bộ giáp của Theodore
- Ta chỉ làm việc này vì món nợ cũ với người ấy mà thôi !
Zack không nói gì thêm , cậu nhìn chằm chằm vào cái mề đay như muốn đay nghiến nó . Nhưng người phụ nữ kia đã đem đến cho cậu một tin mới đủ để thu hút sự chú ý của cậu
- Ta vừa nghe tin các bạn cậu trên đường chạy trốn đã bị bắt , nghe nói họ đang ở một nhà ngục gần Biển Chết đó !
Lòng Zack nóng như lửa đốt , cậu định đi cứu bạn bè mình thì chợt nhận ra toàn thân mình nặng như đeo đá . Bước một bước mà cũng thật nặng nhọc, thấy cảnh ấy , Aphrodite chợt đổi giọng :
- Chỉ với chút trọng lực nơi mặt biển này mà đã không chịu nổi , vậy mà cậu còn mong muốn cứu người sao ? Thật thảm hại !
Lực bất tòng tâm, nhưng Zack vẫn thấy cái cách nói ấy thật giống với cô Hillary - Giáo viên môn Ngữ Văn của cậu ở trường .Đúng lúc ấy, một luồng sáng chợt hiện lên trước mặt Zack. Người phụ nữ uy nghi đã biến mất, chỉ con lại người giáo viên dạy văn với dáng ngươi nhỏ nhắn, mái tóc cắt ngắn đang đứng trước mặt Zack với bộ đồ công sở hằng ngày mà cậu ta vẫn thấy ở người giáo viên tận tụy với công việc ấy. Nhưng sau lưng cô là hai con người mà đối với Zack đã biến mất khỏi mặt đất này
Don và Tuck sao ?